Vô tình nhìn thấy… bệnh viện
Một sáng giữa hè tháng 6, bác Lý Văn Đồng bắt xe buýt đi từ Trần Duy Hưng đến Nguyễn Chí Thanh, rồi xuống điểm dừng tại trường Đại học Văn hoá Nghệ thuật Quân đội – 101 Nguyễn Chí Thanh. Đang loay hoay không biết nên tiếp tục “đi đâu, về đâu” thì vô tình “lọt” vào mắt bác là tên Bệnh viện Mắt Hà Nội 2 – 72 Nguyễn Chí Thanh, ngay toà nhà đối diện bên kia đường.
Bác Lý Văn Đồng đăng ký thủ tục khám chữa bệnh
Vốn đang khó chịu ở mắt, bác Lý Văn Đồng nhanh chóng quyết định điểm dừng của mình là đây. “Mắt đang nhức nhưng nhìn xa bác vẫn nhìn được, còn nhìn rõ tên Bệnh viện mắt Hà Nội 2 đấy”, bác Đồng hào hứng kể.
Là người gốc Huế nhưng bác Lý Văn Đồng ra Hà Nội ở với con đã lâu. Nhà cũng chỉ có 4 người con cả dâu, cả rể và 4 đứa cháu, công việc bận rộn suốt nên dù tuổi đã cao nhưng bác Đồng vẫn không muốn liên luỵ đến các con, các cháu. “Chúng nó đi làm tối ngày, mặc dù bị gãy đến 5 cái xương sườn rồi nhưng tôi còn khoẻ lắm, vẫn tự đi lại được, không phải nhờ vả ai cả”, giọng bác sang sảng.
Cách đây 1 tháng mắt bác bắt đầu đau, nhức, đêm nào cũng phải trở dậy đến 2 lần lấy khăn mặt ấm đắp lên mắt cho đỡ đau. Già rồi, có tuổi, mắt kém, đau nhức là chuyện bình thường, vì vẫn nhìn rõ nên bác cũng chẳng đi khám, cứ thế tự mình chịu đựng.
Được khám bác sĩ là một sự may mắn
Ngay từ lúc bước chân lên từng bậc thềm cửa bệnh viện, bác Lý Văn Đồng đã được nhân viên hướng dẫn tận tình từng thủ tục và dìu đỡ qua từng phòng khám. Bác chỉ cười: “Bác vẫn còn khoẻ, còn tự đi xe buýt được, không phải dắt đâu”.
Bác sĩ Lưu Thị Thiều Hoa kiểm tra tình trạng bệnh cho bác Đồng
Sau khi được đo khúc xạ, kiểm tra thị lực, bác Đồng được thăm khám chuyên sâu bởi Bác sĩ Lưu Thị Thiều Hoa. Kết quả là bệnh nhân bị đục thuỷ tinh thể cả 2 mắt, viêm bờ mi, khô mắt dẫn tới tình trạng đau và nhức mỏi. Trước mắt, bác sĩ đã kê đơn thuốc để bác Đồng chữa viêm bờ mi, giảm tình trạng khô mắt, chườm ấm cho bớt đau và hẹn 1 tháng sau tái khám.
Vì mắt bệnh nhân không nhìn rõ chữ nhỏ trên phiếu khám, bác sĩ Hoa còn nắn nót viết từng chữ, hướng dẫn cặn kẽ từng loại thuốc để bác biết cách sử dụng.
Không giấu nổi niềm xúc động, bác Đồng nhắc đi nhắc lại: “Sáng nay chắc tôi đi vào giờ “hoàng đạo” nên may mắn mới được gặp bác sĩ, tôi vui lắm! Ai cũng được chăm sóc tận tình thế này thật tốt quá”.
Sau khi hoàn tất các thủ tục khám bệnh và mua thuốc, bác quả quyết: “Giờ bác lại đi xe buýt cho khoẻ chân”. Cẩn thận kéo khoá chiếc túi đeo bên người, giữ chặt túi thuốc, bác Đồng chậm rãi bước lên xe buýt và vẫn không quên quay người lại chào tạm biệt! Một hình ảnh thật đẹp và vô cùng bình dị ấy dường như đã xua tan cái oi ả của ngày hè tháng sáu.