Còn nhớ khi Dương mới chỉ là một sinh linh bé bỏng đang nằm trong bụng mẹ thì cha em đã bỏ đi theo người phụ nữ khác, để mặc hai mẹ con “tự sinh”. Cô bé Dương lúc này chính là “nghị lực sống” của người mẹ. Bao yêu thương đều dành cho con gái. Thế nhưng, một tai nạn bất ngờ ập đến tiếp tục thử thách “sức chịu đựng” của người phụ nữ khi ấy mới vừa tròn 30.
Thương con gái nhỏ chịu đủ thiệt thòi
Đến giờ nghĩ lại, chị Hương vẫn còn cảm thấy rùng mình. Nắm chặt tay tôi, chị nhớ lại ký ức về buổi chiều hè đau buồn ấy.
Hôm đó chị Hương đi làm, gửi bé Dương (34 tháng tuổi) bên nhà ông bà ngoại. Trong đám trẻ con chơi trên tầng 2, Dương bé nhất, còn lại khoảng 3, 4 đứa tầm 8, 9 tuổi. Vì chủ quan để lũ trẻ con tự chơi với nhau, đứa ở tầng 2 gọi xuống, đứa tầng 1 với lên, trong lúc sơ sẩy, cô bé Dương đã chèo qua lan can tầng 2 rơi xuống từ độ cao hơn 4m… Chị Hương như nấc nghẹn, không nói thành tiếng!
Lau giọt nước mắt, chị kể tiếp: “Trước đó mấy hôm, như có một dự cảm chẳng lành, tôi đã nhắc bố mẹ không nên mở cửa tầng 2, trẻ con chơi như vậy rất nguy hiểm nhưng bị ông bà gạt đi vì cho rằng nhà lúc nào cũng có người lớn. Thế mà chỉ vì một phút bất cẩn…

Mẹ con Thuỳ Dương liên tục cảm ơn bác sĩ vì đã giúp con có đôi mắt đẹp
Tai nạn xảy ra, Dương được đưa đi cấp cứu, trải qua 2 lần phẫu thuật chấn thương sọ não, Dương dần lấy lại được ý thức nhưng cũng chính lúc này mắt Dương bắt đầu bị lác do ảnh hưởng bởi tai nạn.
“Giông chưa qua, bão đã tới, cứ nhìn con gái lòng tôi lại đau như cắt, giá như mình có thể thay con chịu mọi đau đớn”, chị Hương ngậm ngùi.
Thời điểm đó vào năm 2018, chị ôm con chạy khắp các bệnh viện tham vấn ý kiến bác sĩ để chữa lác cho con nhưng đều nhận được cái lắc đầu. Dương còn quá nhỏ lại vừa trải qua 2 cuộc đại phẫu nên cần phải có thời gian phục hồi.
Thoắt cái 6 năm trôi qua, một ngày cuối năm học lớp 3 Dương hí hửng khoe với mẹ khi vừa đi học về: “Mẹ ơi, sáng nay các anh chị gọi con là Dương mắt lác, con vui lắm!”.
Câu nói của con gái như vết dao cứa lòng người mẹ khiến chị quyết tâm đưa con đến Bệnh viện Mắt Hà Nội 2 phẫu thuật chỉnh lác.
Ngày mổ lác là ngày con được hồi sinh lần thứ hai
Ngày Dương mổ lác, trong khi cô con gái nhỏ liên tục ôm mẹ “Mẹ đừng lo, con sắp xinh rồi!”, chị Hương lại liên tục gạt vội giọt nước mắt chưa kịp trào.
Mỗi lần con đi viện là một lần người mẹ ấy thêm lắng lo. Dương là cả cuộc đời, là vận mệnh của chị. Đợi con ngoài phòng hậu phẫu, cứ chốc lát chị Hương lại ngước lên nhìn đồng hồ đếm từng giây từng phút. Với chị, 35 phút Dương nằm trong phòng phẫu thuật và hồi tỉnh lại khi hết thuốc mê, như sánh ngang bằng 35 năm cuộc đời chị.

Bác sĩ Thiều Hoa kiểm tra cho bé Dương sau phẫu thuật chỉnh lác
Bác sĩ Lưu Thị Thiều Hoa – người trực tiếp phẫu thuật cho Thuỳ Dương trấn an: “Dương bị lác do chấn thương nên ca phẫu thuật diễn ra khá suôn sẻ, không có gì đáng lo ngại, chỉ cần mẹ chăm sóc con thật cẩn thận, lưu ý các chỉ định của bác sĩ, Dương sẽ nhanh chóng phục hồi, mắt con lại đẹp như xưa”.
Nhìn con gái tươi tỉnh trở lại, chị Hương vội ôm chầm lấy bác sĩ mà thốt lên: “Ôi bác sĩ ơi, mắt con em bình thường rồi!”. Trong phòng bệnh, mới chỉ cách đây ít phút người mẹ ấy vẫn còn nước mắt ngắn dài thì giờ đây, tiếng nói tiếng cười ríu rít của con gái đã xua tan bầu không khí ảm đạm. Cả hai mẹ con cứ ôm mãi bác sĩ không rời!
Nỗi ám ảnh về mắt con bị lác sau chấn thương cũng chấm dứt từ đây. Dương không chỉ có một đôi mắt đẹp mà em còn có thêm một người cha, một gia đình mới. Một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc vẹn tròn đang chờ đón em phía trước!