Tôi là Hải Anh (22 tuổi) là một giáo viên dạy yoga. Tôi bị cận, do đặc thù công việc, mỗi khi lên lớp tôi đều tháo kính để tránh bất tiện. Tuy nhiên, việc không đeo kính lại khiến tôi nhìn không rõ.
Tôi đeo kính cận từ năm 8 tuổi, đến nay cũng được 14 năm. Nguyên nhân là ngày đó, tôi có thói quen đọc truyện tranh, sách..., trong điều kiện thiếu sáng. Lớn lên, tôi dùng điện thoại di động nhiều nên khả năng điều tiết của mắt bị giảm.
Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng với bố mẹ, tôi quyết định đăng ký dịch vụ mổ mắt tại Bệnh viện Mắt Hà Nội 2. Hôm nay là ngày thực hiện cuộc phẫu thuật của tôi. 8h45, tôi được xe dịch vụ của bệnh viện đón. Hôm nay bố sẽ đưa tôi đi.
Lịch hẹn với bác sĩ là 9h có mặt tại bệnh viện nên tôi dậy sớm từ 6h để chuẩn bị. Tôi có thói quen trang điểm mắt. Nhưng hôm nay tôi sẽ để mặt mộc. Trước khi đi, tôi chỉ chăm sóc da vài bước để làm sạch gương mặt.
Trước khi vào trong, tôi thực hiện khai báo y tế và kiểm tra thân nhiệt để đảm bảo an toàn mùa dịch. Dù Hà Nội đã gần như trở về bình thường mới, việc làm này vẫn luôn được triển khai cẩn thận.
Tôi được khám cẩn thận qua nhiều phòng trước khi thực hiện ca mổ mắt, gồm chụp bản đồ giác mạc, đo khúc xạ, kiểm tra thị lực, đo nhãn áp, soi đáy mắt, siêu âm, xét nghiệm máu, khám nội (tim mạch, huyết áp)...
Sau khi khám tổng quát, tôi và bố tới phòng tư vấn. Tại đây, tôi được nghe về 3 phương pháp mổ cận, xem video để hình dung cụ thể quy trình thực hiện các phương pháp và cho thấy sự khác biệt. Tôi và bố đã lựa chọn phương pháp phù hợp nhất.
Sau khi tư vấn và chọn được phương pháp mổ, tôi được đưa về phòng tiền phẫu và thay sang quần áo khác. Lúc này đã là giờ trưa. Cuộc phẫu thuật sẽ được diễn ra vào đầu giờ chiều. Tôi bảo bố tôi về ăn cơm rồi nghỉ ngơi. Đợi khi tôi phẫu thuật xong thì bố quay lại đón.
Một nữ điều dưỡng có mặt trong phòng nghỉ, hướng dẫn chúng tôi để nắm các bước cơ bản khi vào mổ. "Quan trọng nhất là giữ được tâm lý bình tĩnh. Chúng ta chỉ mất 15-20 phút thôi. Hơn hết, các bác sĩ sẽ luôn ở bên cạnh nên mọi người hãy an tâm nhé", nữ điều dưỡng ân cần nói.
Tôi dùng bữa trưa ngon lành. Đồ ăn không cầu kỳ nhưng đủ dưỡng chất.
Tôi tranh thủ chợp mắt một lúc, cũng là để trấn an bản thân không cần quá căng thẳng.
13h30, tôi được nhỏn nước mắt nhân tạo, giúp làm ẩm và cung cấp dưỡng chất cho mắt.
Tôi vào phòng tiền phẫu trước khi phẫu thuật. Tại đây tôi được sát khuẩn vùng mắt (đảm bảo vô khuẩn) và nhỏ thuốc tê để gây tê bề mặt giác mạc và kết mạc trong tiến hành các thủ thuật, phẫu thuật nhãn khoa.
Lúc này tôi thấy hồi hộp, lo lắng. Ngoài tôi, trong phòng tiền phẫu còn có thêm vài người khác. Ca phẫu thuật của tôi sẽ được thực hiện sau cùng.
14h30, tôi vào phòng phẫu thuật. Bác sĩ Thúy Nga là người phụ trách phẫu thuật.
Cuộc phẫu thuật của tôi được sử dụng hệ thống máy phẫu thuật khúc xạ mới và hiện đại nhất thế giới.
Bất chợt, tôi bật khóc trong khi làm phẫu thuật. Dù không bị đau nhưng do quá lo lắng nên tôi không kìm nén được cảm xúc. Ngay lúc này, chị điều dưỡng nắm lấy tay tôi vỗ về: "Hải Anh bình tĩnh nhé, mình làm xong một nửa rồi. Em hít thở đều cùng chị nào, có anh chị ở đây rồi, không sao cả". Câu nói và cái nắm tay của chị làm tôi bình tâm lại hơn nhiều.
Cuộc phẫu thuật kết thúc sau hơn 20 phút. Lúc này tôi vẫn còn chút sợ hãi nên tôi bật khóc, không biết kết quả phẫu thuật của tôi sẽ ra sao. Các bác sĩ ân cần lại gần, giúp tôi lau nước mắt và động viên: "Hải Anh bình tĩnh, chúng ta thực hiện phẫu thuật xong rồi đó em. Mọi thứ đều thành công".
Tôi bình tĩnh trở lại rồi quay về phòng nghỉ. Tôi được đeo kính bảo vệ để đảm bảo an toàn cho mắt.
Trở về nhà sau hôm phẫu thuật, tình trạng của tôi đã ổn định lại rất nhiều. Tôi cần chăm sóc cẩn thận mắt trong thời gian đầu bằng cách chú trọng vào chế độ dinh dưỡng, hạn chế sử dụng điện thoại, máy tính...
Công việc, cuộc sống của tôi quay lại bình thường, có điều bây giờ tôi không cần dùng tới cặp kính cận nữa.Cảm giác thực sự tươi mới, vui vẻ khi đôi mắt của tôi trở lại khỏe mạnh.
Nguồn: Zing News